Tóc Nâu

LẠC MẤT HƯƠNG




Chưa hết mùa thu đã cạn lời


Bút mực bời rời tựa lá rơi


Vàng góc giấy xưa như phố cỗ


Ngơ ngác điệu vần, thơ lẻ loi...


 


Nhớ lại những mùa thu say khướt


Ép lá vào thơ, vun những mơ


Có mây, có nắng... bao dịu vợi


Hôn cả thu vàng, thơ với thơ.


 


Ngút ngát đường mây qua chân núi


Còn lại nơi này những bóng sương


Thu đến, thu tàn... thu thay áo


Chỉ vết trầm xưa lạc mất hương!


 


Tóc nâu

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 12 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "LẠC MẤT HƯƠNG"